Cựu tử tù Liên Khui Thìn rất đúng hẹn. Ông cắt ngắn đợt chữa bệnh ở Nha Trang bay vào TPHCM. Sau bao thăng trầm, ông vẫn thế, luôn lấy chữ tín làm đầu. Đó là chìa khoá giúp ông từ một thương lái trở thành ông chủ tập đoàn Epco hùng mạnh đầu thập niên 90 của thế kỷ trước với doanh số xuất nhập khẩu gần 200 triệu USD/năm và sản phẩm có mặt ở hầu hết các thị trường khó tính trước khi nó đổ sụp chôn vùi chính ông.
Tăng Minh Phụng xin phép vừa ăn sáng vừa bàn công việc. Liên Khui Thìn bất ngờ khi thấy Minh Phụng móc trong túi xách một ổ bánh mỳ ăn ngon lành, vừa ăn vừa bàn chuyện làm ăn rôm rả. Một lần khác, ông Liên Khui Thìn sang tìm Tăng Minh Phụng. Hai người bàn bạc đủ thứ chuyện, đến lúc bụng đói cồn cào thì đã xế trưa. Tăng Minh Phụng mời ông Thìn ở lại ăn trưa và nhờ một nhân viên xuống mua 2 dĩa… bánh cuốn. Nhiều lần Tăng Minh Phụng đi cùng ông Thìn qua Úc, Hàn Quốc tìm thị trường, trong hành lý Minh Phụng bao giờ cũng nhét đầy… mỳ gói.
Cùng xuất thân hàn vi và chung chí hướng, cả hai thân thiết như anh em ruột. Tăng Minh Phụng trở thành phó tướng của Liên Khui Thìn trong tập đoàn Epco. Ông Thìn kể, chưa bao giờ ông thấy Tăng Minh Phụng uống rượu, bia. Vì phép lịch sự, Minh Phụng chỉ nâng ly rồi đặt xuống. Cà phê, thuốc lá Phụng cũng không “dính”. Chuyện gái gú, quan hệ ngoài luồng thì càng không để lại điều tiếng gì dù công ty Minh Phụng có hàng nghìn nữ công nhân, trong đó có nhiều cô rất xinh.

Năm 1992, Minh Phụng chuyển sang đầu tư vào đất đai. Liên Khui Thìn bảo đó là khúc cua định mệnh. Cuộc khủng hoảng kinh tế cuối thế kỷ trước đã manh nha. Thị trường truyền thống bị thu hẹp sau khi Liên Xô và các nước Đông Âu sụp đổ làm công ty Minh Phụng chao đảo. Epco cũng lâm vào tình trạng hết sức khó khăn. Nhiều đối tác nước ngoài trước kia đồng ý bán hàng trả chậm từ 1 -2 năm thì đồng loạt rút ngắn thời hạn còn 3-6 tháng. Doanh số xuất nhập khẩu của Minh Phụng, Epco tụt dốc thê thảm, từ vài triệu USD xuống còn vài trăm nghìn USD mỗi tháng.
Thay vì thu hẹp sản xuất, không đành lòng sa thải công nhân đã gắn bó với mình, Tăng Minh Phụng quyết tìm hướng đi mới để duy trì hoạt động của các phân xưởng dù doanh nghiệp chưa có chức năng và bản thân ông chưa hề có kinh nghiệm trong lĩnh vực nhà đất.
Ông Thìn kể, chưa bao giờ ông thấy Tăng Minh Phụng uống rượu, bia. Vì phép lịch sự, Minh Phụng chỉ nâng ly rồi đặt xuống. Cà phê, thuốc lá Phụng cũng không “dính”.
Sau hai phiên tòa chấn động dư luận bấy giờ, ngày về đã không bao giờ trở thành sự thật khi đơn xin tha tội chết của Tăng Minh Phụng không được chấp nhận. Bữa ăn cuối cùng trước giờ ra pháp trường, Minh Phụng không hề đụng đũa. Ông lặng lẽ xin giấy bút để lại bức thư cho con. Liên Khui Thìn may mắn hơn. Sau hơn 1.000 ngày sống thấp thỏm trong khu biệt giam của tử tù, ông được tha tội chết và ra tù sau gần 13 năm chấp hành án.

Tính đến đầu năm 1997, ngoài các nhà xưởng sản xuất, Tăng Minh Phụng có 169 biệt thự, nhà ở, văn phòng các loại. Hệ thống nhà xưởng, kho hàng tại các khu công nghiệp có 78 cái với tổng diện tích hơn 1,2 triệu m2. Đất chuyên dùng hơn 2,6 triệu m2. Nhà đất của Minh Phụng và Liên Khui Thìn có mặt khắp nơi, từ TPHCM đến các tỉnh Lâm Đồng, Bình Dương, Bà Rịa – Vũng Tàu… Sau này phát mại tài sản, chủ yếu là bất động sản, các ngân hàng thu về một khoản tiền cực lớn khắc phục được hầu như toàn bộ hậu quả.
Ngày thi hành lệnh bắt và khám xét đối với Tăng Minh Phụng, nhiều cán bộ điều tra vô cùng bất ngờ vì không tìm thấy trong nhà đại gia Minh Phụng tài sản riêng nào có giá trị. Toàn bộ tiền tự có, tiền vay đều là tài sản công ty.
Huy Thịnh
Nguồn: tienphong.vn